Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

  Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài

Go down 
Tác giảThông điệp
kenran




Tổng số bài gửi : 3
Join date : 01/03/2012
Age : 29
Đến từ : Vĩnh Long

 Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài Empty
Bài gửiTiêu đề: Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài    Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài Empty1/3/2012, 6:43 pm

Đây là kịch bản cải lương hồ quảng mình viết dựa trên đoạn kết vở kịch "Vũ Như Tô" của Nguyễn Huy Tưởng, mọi người xem thử nha

(Hát vọng, điệu Kê toa)

Nhân gian mấy ai tài được bằng Như Tô

Ngày đêm đắp xây Cửu Trùng Đài

Nhưng nào ngờ đâu binh biền loạn thần đã khiến ông cam mạng vong

Khi mà mộng lớn chưa thành, tài hoa ngàn thu phải cam chôn vùi

Vũ Như Tô: (hát tiếp)

Cửu Trùng đài chia năm đã một phần mong sớm ngày thành công

Cao dày hồng ban an lành

Cho nước Việt bang sáng tươi muôn đời

Đan Thiềm: (nói, giọng tha thiết) Ông Cả, may quá, ông đây rồi

(Hoàng Mai trả ngọc)

Ông mau kíp cất bước lên đường tìm chốn dung thân

Những kẻ bất nhân gieo oan tình thấu đất trời

Hận thù xưa khó vơi tên họ Trịnh cướp ngai vàng

Nên dời chân, nếu không ông ngày nay thác oan Diêm đài

Vũ Như Tô: (hát tiếp)

Bao công sức dắp xây đài Cửu Trùng

Cớ cớ sao nay bà bảo tôi bôn đào

Xưa nhờ bà mách tôi nẻo đường đến nơi an toàn

Nhưng bà can, bảo tôi nên thuận theo ý tên tham tàn

Đan Thiềm: (hát tiếp)

Ông nên hiểu bởi lẽ thế thời đã đổi thay

Phải chuốc đắng cay nếu như người quá kiên cường

Cao dày không xót thương nên ông đành phải chôn vùi...

Trời cao khiến xui ông đành lâm nguy

Người nên trốn đi ớ hơ

Vũ Như Tô: (nói)

Vậy còn bà?

Đan Thiềm: Tôi sẽ ở đây

Vũ Như Tô: Bà ở đây, vậy tôi cũng ở đây, người quân tử không bao giờ sợ chết, mà vạn nhất có chết, cũng phải cho người đời biết công việc mình làm là chính đại quang minh, hồn tôi gắn với Cửu Trùng đài, thì tôi chạy đâu được chứ?

Đan Thiềm: Đừng, ông hãy nghe tôi, đại sự hỏng rồi

Vũ Như Tô: Đa tạ bà, tấm lòng của bà chỉ có cha mẹ tôi mới sánh kịp, nhưng tôi quyết không rời Cửu Trùng Đài một bước

(Nguyễn Vũ vào)

Nguyễn Vũ: Kìa! Thầy Cả!

Vũ Như Tô: Cụ lớn!

Nguyễn Vũ: (Thiên tiên phối)

Trách hóa công nhẫn tâm như hà

Ta nghe qua Trịnh Sản ác tâm

Lòng căm thù xưa

Làm cho vua về nơi a tì

Đan Thiềm: (Hoàng Mai khóc mộ)

Nếu thế thì khó mong tồn sanh

Ông cam đành bỏ mạng vì ai

Vũ Như Tô: (hát tiếp)

Bà đừng lay chuyển tôi làm chi

Là nam nhi nào có sá gì

Bóng dáng chìm khuất trong màn sương

Thái giám dường như có chuyện chi

Đan Thiềm: (hát tiếp)

Đành lâm nguy bởi không tường thông

Chờ công công... vào đây phân bày

Vũ Như Tô: (nói)

Bà cứ mặc tôi, tôi tự có cách khu xử

(Lê Trung Mại vào)

Lê Trung Mại: Bẩm cụ lớn, nguy đến nơi rồi

Nguyễn Vũ: Có chuyện gì?

Lê Trung Mại: (Lý con khỉ)

Duy Sản mưu gian ác

Mong giết hại hoàng gia

Tối qua vào cửa Bắc Thần

Đốt sáng như ban ngày

Cho thánh hoàng hoang mang

Phi ngựa về Bích Câu

Nơi đó có Duy Sản

Hăn đâm chết nhà vua

Xót thương đức khâm hậu hoàng

Do quá ư đau lòng

Tự thiêu mình quyên sinh

Đưa hồn về... cõi âm

Nguyễn Vũ: (Hổ oai)

Thấy không con người lòng thâm sâu

Tám năm ơn vàng người ban cho

Xin cho hạ thần về âm ti cùng người

(nói) Vĩnh biệt!

Lê Trung Mại: Trời! Cụ lớn chết rồi, không thể như thế được

Đan Thiềm: Biến đến thế là cùng

(Một tên nội giám nữa vào)

Nội giám: Nguy đến nơi rồi, Triều đình lập Quang Trí lên ngôi. Võ Tả Hầu Phùng Mai đứng lên mắng quân phản nghịch, bị chúng giết ngay tại thư phòng. An Hòa hầu kéo quân về đốt phá kinh thành, thợ theo quân phản nghịch...

Vũ Như Tô: Thợ theo quân phản nghịch? Còn Cửu Trùng Đài?

Nội giám: Kẻ phá, người đốt...

Vũ Như Tô: Hoang đường!

Nội giám: Hoang đường? Vì đâu mà có quân phản nghịch, mày còn chưa biết hay sao? Anh em ơi, tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách, anh em nghĩ sao? Không việc gì phải bỏ mạng nơi đây

(Bọn nội giám chạy hết)

Đan Thiềm: (Duyên thủy ngư)

Ông há nghe bao lời phân tỏ, tôi cầu xin

Ông hãy mau lên đường bôn tẩu, không thì nguy

Nên dời chân thoát cơn loạn ly

Quân tà tâm sói lang gieo sầu bi

Vũ Như Tô: (hát tiếp)

Biến nguy cùng chia sớt, quyết không dời chân để làm chi

(Đan Thiềm khóc, một lũ cung nữ chạy vào, Kim Phượng dẫn đầu)

Kim Phượng: (nói)

Làm sao đây? Cửa điện đã bị phá rồi. Bà Đan Thiềm, ở đây có cửa hậu không?

Đan Thiềm: không có, đã là đường cùng, đây chính là tử địa

Kim phượng: Trời!

Đan Thiềm: (Lý cây bông)

Ông nghe không trước mặt ông giờ đây bao nạn tai

Phải cam chôn đời muôn kiếp do lầm sai

Vì đâu nhẫn tâm mưu bày

Gây hận sầu ngày nay

Đành tang tóc cho nhân tài

Tất cả là do ai?

Sầu thiên thai, giờ chia hai

(nhạc Tống Liên Chi)

Ngô Hạch: (nói)

Người đâu, bao vây khắp nơi đây, không được để cho một ai chạy thoát

(Hát Tống Liên Chi)

Vì ham mê quyền tước, thuận theo chúa công tham tàn

Kết nghĩa đá vàng, cùng hắn nên duyên tào khang

Thì đánh nguy nan, lộc trời hồng ban

Giờ mi phải xa trần gian

Kim phượng: (hát tiếp)

Xin suy xét tận tường, nào có tội tình chi

Là một cung phi, làm sao thoát tên cuồng dâm?

(nói) Kẻ hay xúc xiểm vua chính là ả kia (chỉ Đan thiềm), chính ả đã mê hoặc vua, dan díu với Vũ Như Tô, làm uế tạp nơi cung cấm

Đan thiềm: (hát tiếp)

Trời cao xin dùm thấu, bọn yêu quái mưu gian tà

Tấm tiết trinh này, chưa dám trao cho một ai

Nào ngờ quân ác, nhiều lời vu khống

Làm ta nhuốc nhơ ngàn đời

Cái chết chẳng là gì, nguyện chết cho tròn trinh

Bạch nhật thanh thiên, dùm soi sáng cho lòng này

Kim Phượng: (nói) Tướng quân, xin ngài đừng tin lời nó, chính con Đan Thiềm là thủ phạm

Ngô Hạch: ta đã biết, người đâu! Mau bắt lấy đôi gian phu dâm phụ

Đan Thiềm: Tướng quân không nên nói thế

Vũ Như Tô: Giết thì cứ giết, nhưng đừng nghi oan

Đan Thiềm: Bao nhiêu tội một mình tôi gánh chịu, nhưng xin ngài tha cho ông Cả

Ngô Hạch: (cười)Thế mà còn chối, mày chết để cho chồng mày sống à?

Đan Thiềm: tướng quân, xin ngài...

(Trường khúc)

Dùm tha ông Cả, nhân tài non sông điểm tô

Tội ác tày trời, nếu ông giết đi, suốt cả cuộc đời đâu còn sống an

Ngô Hạch: (hát tiếp)

Thân mi còn chưa xong

Lo chi thằng Như Tô

Con dâm phụ điêu ngoa

Ta thay trời giết mi cho toàn dân trút hờn bao năm
Đan Thiềm: (hát tiếp)
Tôi xin chịu quyên sinh
Nhưng tha ngài Như Tô
Ông đem tài ba ra
Mai sau Việt sánh ngang thiên triều kia cũng nhờ do ông
Ngô Hạch: (hát tiếp)
Vì hắn đã nỡ gieo bao tóc tang mái xanh đầu
Đừng có trách, trách chi ta chỉ gây thêm muôn phiền
Quốc khố đã hao hụt
Làm muôn dân oán than
Cần thi hành mau chóng
Làm sao tha kẻ gian
Đan Thiềm: (nhìn Vũ Như Tô, hát tiếp)
Người cố chấp chẳng nghe tôi phải vương mang đọa đày
Giờ phút cuối phải chia ly chút ông câu an bình
Mong cầu ơn trên giúp ông qua nạn tai
(nói) Ông Cả! Xin cùng ông vĩnh biệt
(Quân sĩ kéo nàng ra tàn nhẫn)
Vũ Như Tô: Xin đa tạ tấm lòng tri kỷ. đan Thiềm! Xin cùng bà vĩnh biệt! Đời ta chưa tận, mạng ta chưa cùng, ta sẽ xây một đài vĩ đại để tạ lòng tri kỷ
Ngô Hạch: (chỉ bọn cung nữ) Dẫn họ về dinh ta đợi lệnh!
Vũ Như Tô: Mi thực là một tên bỉ ổi, sao trời lại để cho mi sống làm nhục cang thường?
Ngô Hạch: Dẫn tên này về trình chủ tướng
Vũ Như Tô: Dẫn ta ra mắt An Hòa hầu, để ta phân trần, để ta giảng giải, ta tội gì? không, ta chỉ có một hoài bão là tô điểm đất nước, xây cho giống nói một gtòa đài hoa lệ, thách cả những công trình sau trước, tranh tinh xảo với hóa công, ta xây Cửu Trùng Đài có phải đâu hại nước, vậy thì ta có tội gì?
Ngô Hạch: (Xập bạc mó)
Bao tháng năm, mi nhẫn tâm
Làm đau khổ muôn ngàn dân đen
Chớ khinh dễ sức tài Ngô gia
Mi phải cam tàn đời nơi này
Pháp trường ra, chết là xong
để mi chỉ uế tạp cung vi
Chớ nói thêm làm gì mất công
Vũ Như Tô: (nói) Không!
(có tiếng đổ nát, một lũ quân vào)
Một tên quân: bẩm tướng quân!
(Hy thính kỷ)
Phát hỏa khắp kinh thành
Đài lớn nay tan tành
Khắp nơi hò reo vui sướng
Chỉ chờ trông hành quyết thằng Như Tô tà gian
Vũ Như Tô: (nói) Đốt thục rồi, Đốt thục rồi, ôi đảng ác ôi muôn phần căm giận, trời ơi phú cho ta cái tài làm gì? Ôi mộng lớn! Ôi Đan thiềm! Ôi Cửu Trùng Đài. Thôi thế là hnết, dẫn ta đến pháp trường
Ngô Hạch: Giải đi!
(Hát vọng, điệu Câu thơ yên ngựa)
Trọn đời Như Tô đắp xây Cửu Trùng Đài
Chỉ vì lầm sai, nay phải cam chôn đời
Oán xưa khắp nơi không vơi chỉ chờ ngày tàn Như Tô
Cả kinh thành vui reo hát mừng
Nhưng đau lòng thay, ly tan ngày nay
Tài hoa không thấu đến trời ngàn năm trách đời vì sao thế thời diệt đời người
(Hết)
Nguyễn Minh Tuấn - 12PA - KENRAN Shikato
Về Đầu Trang Go down
 
Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Đêm vinh danh Mẹ ( ngày 09 tháng 05 năm 2010 )
» HÌNH THỬƠ BÉ CỦA NS PHƯỢNG MAI
» Lời Hán Đế Biệt Chiêu Quân
» Biết đến bao giờ
» TĐ : Hạng Võ biệt Ngu Cơ

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: GÓC NGƯỜI HÂM MỘ (FANS) :: Fan - Chat-
Chuyển đến